Siêu máy tính dự đoán Wolves vs Arsenal, 22h00 ngày 25/1
相关文章
- 、
-
Nhận định, soi kèo Liverpool vs Ipswich Town, 22h00 ngày 25/1: Củng cố ngôi đầu -
Cô tên Nguyễn Kim Liên. Xinh xắn, sắc sảo nhưng cư xử dịu dàng, cô gái đất Hải Phòng đã làm chàng trai Nhật… đứng hình. Cô có niềm đam mê tìm hiểu văn hóa Nhật. Cô yêu thích phong cảnh thiên nhiên Nhật. Khi học xong chương trình cơ bản tiếng Nhật tại Việt Nam, cô sang Nhật để tiếp tục niềm đam mê khám phá ngôn ngữ và phong cách Nhật.
Khi gặp anh Motohashi, ngay lần đầu trò chuyện với anh, cô cũng bị hút hồn bởi vẻ ngoại hình rất đàn ông Nhật của anh. Điều thú vị là anh cũng hiểu biết khá nhiều về dân tộc Việt Nam, biết con gái Việt Nam rất đảm đang và rất… anh hùng.
Như đã gặp nhau từ “muôn kiếp nào”, hai tâm hồn Nhật - Việt trở nên đồng điệu qua những lần hẹn hò, và rồi họ đều cảm thấy “không thể sống thiếu nhau”.
Chinh phục mẹ chồng
Tuy nhiên, mẹ anh là người trân trọng giá trị Nhật Bản. Là phụ nữ chuẩn Nhật, tốt bụng, đôn hậu nhưng bà e ngại hai nền văn hóa khác nhau sẽ khó hòa hợp. Chỉ có Motohashi là con duy nhất, vì vậy bà rất quan tâm đến hạnh phúc của con trai.
Theo tìm hiểu của bà, ở Nhật cũng có nhiều cô dâu Việt. Ban đầu không ít cặp đôi rất hạnh phúc nhưng về sau, mâu thuẫn xung đột trong lối sống, cách nghĩ càng phát sinh dẫn đến chia tay. Hơn nữa, người Nhật không thích con trai lấy vợ là người nước ngoài. Bố Motohashi dễ tính hơn vì ông đọc nhiều sách báo nói về Việt Nam, về chiến tranh và con người, về văn hóa… nên ông thông cảm cho tình yêu của con trai.
Motohashi hiểu cô gái anh yêu. Anh biết lòng tự trọng của người con gái Việt Nam rất cao. Sợ cô buồn, anh tạm giấu cô việc mẹ anh phản đối mối tình Nhật - Việt. Đối với anh, đây là một thử thách lớn của tình yêu. Anh lại càng yêu cô hơn và quyết liệt tìm giải pháp.
Chàng trai Nhật Bản hiếu thảo lắng nghe mẹ nói, biết mong muốn của mẹ xuất phát từ tình thương con. Anh không cãi lời, không nói mẹ sai. Nhưng anh cũng nhẹ nhàng nói với mẹ chính kiến của người đàn ông đã trưởng thành, cho bà biết sự lựa chọn bạn đời của anh dựa trên sự hiểu biết, chín chắn, không hề viển vông. Người mẹ dần nhận ra trái tim cậu con trai đã yêu thật sự.
Vào một ngày nắng đẹp, anh tự tin dẫn người con gái Việt ra mắt bố mẹ. Bằng kinh nghiệm “nhìn người”, sau khi quan sát, trò chuyện với cô gái Việt Nam, mẹ anh đã nhìn thấy một cô gái sẽ hết lòng với con trai mình. Ông bà đồng ý và tác thành nhân duyên của đôi trẻ.
Nhập gia tùy tục
Sau một năm yêu nhau và tiếp tục tìm hiểu, cặp đôi tổ chức đám cưới. Người Nhật không sống chung với con cái. Đôi vợ chồng trẻ ở riêng. Theo truyền thống, đàn ông Nhật đi làm nuôi cả gia đình. Phụ nữ ở nhà nội trợ, chăm sóc tổ ấm.
Cô Kim Liên, có tên Nhật là Mikiko, nỗ lực học hỏi rất nhiều về phong tục, phong cách Nhật để thích ứng với cuộc sống của người Nhật. Người vợ ở nhà vén khéo “xây tổ” để ông chồng yên tâm ra ngoài làm việc, nhưng quan trọng là ở nhà, người vợ cũng phải cảm thấy thoải mái thì hôn nhân mới bền vững.
Những ngày đầu ở nhà, cô dâu Việt chưa biết nấu món Nhật. Biết thế, mẹ chồng hay nấu sẵn, rồi gọi con dâu sang mang về. Mikiko cảm động nhưng cô không ỷ lại, cô mạnh dạn sang phụ bếp với mẹ chồng để học nấu ăn. Trong căn bếp ấm cúng đó, cô còn học được cả cách ứng xử, nuôi dạy con cái… của phụ nữ Nhật.
Gần gũi với mẹ chồng, cô biết được rất nhiều điều quý giá cần rèn luyện như là “tính tự lập, sạch sẽ, không làm phiền người khác ở nơi công cộng, đúng giờ…”.
Mikiko nhận ra: “Để được bố mẹ chồng yêu quý, con dâu Việt cứ sống thật, trân trọng và yêu quý họ. Người Nhật rất tinh tế. Có điều gì mình không biết, họ sẵn lòng chỉ bảo. Đối với con cái, một năm có bốn ngày không được lơ là, đó là: ngày của cha, ngày của mẹ, ngày sinh nhật bố chồng và ngày sinh nhật mẹ chồng”.
Vào những ngày quan trọng này, Mikiko và ông xã luôn có mặt tại nhà bố mẹ với hoa và chai Whisky, vì mẹ chồng thích hoa, bố chồng thích rượu. Cả nhà cùng ăn cơm là đủ vui.
Thời gian trôi qua, bà mẹ chồng Nhật càng yêu quý con dâu Việt. Có món gì ngon, bà để phần cho con dâu, rủ con dâu đi mua sắm, bà còn giành trả tiền cho con dâu. Mẹ chồng cũng dạy Mikiko cách chăm sóc sắc đẹp… Mikiko nhận xét: “Người Nhật bề ngoài có vẻ lạnh lùng nhưng trái tim nhân hậu, ấm áp… Điển hình là mẹ chồng tôi”.
Ông chồng Nhật mê cơm Việt vợ nấu
Motohashi biết vợ xa quê hương, nhớ bố mẹ, người thân, bạn bè. Anh tôn trọng sở thích và ý muốn của chị. Bất cứ khi nào chị nhớ nhà, nhớ quê hương, dù bận công việc nhưng anh luôn cố gắng sắp xếp cùng vợ về Việt Nam. Khi ở quê ngoại, anh vui vẻ và nhiệt tình cùng vợ trong những chuyến viếng thăm họ hàng, chùa chiền, danh lam thắng cảnh, những nơi mà chị muốn đến.
Tất cả những món vợ nấu, anh đều “tấm tắc khen ngon”, nhất là các món rặt Việt Nam: bún chả, bánh đa, canh cua…
Vào những ngày tết Việt Nam, khi chưa thể thu xếp về quê ngoại, để vợ bớt nhớ nhà, anh thường rủ chị đến thăm nhà các bạn người Việt, đến viếng các chùa Việt Nam tại Nhật. Anh thích nhìn bà xã trò chuyện “ríu rít, rôm rả” với các bạn đồng hương, vợ vui là chồng vui.
Biết vợ thích chụp ảnh, anh không ngần ngại có mặt cùng vợ trong những tấm hình đầy tình cảm, thể hiện yêu thương (mặc dầu người Nhật thường kín đáo). Mùa hoa anh đào, có hình vợ chồng e ấp dưới tán hoa anh đào. Mùa hoa đằng tử, có hình vợ chồng đang cùng ngắm hoa.
Biết vợ yêu hoa, mùa hoa lan, hoa huệ, hoa bỉ ngạn… anh đều đưa vợ đến thưởng hoa và chụp ảnh. Chính vì vậy, Mikiko thừa nhận “có một người chồng tâm lý và “cực chất”, vợ không hề biết đến phiền muộn, chẳng bao giờ biết cô đơn, cũng chẳng có cơ hội giận hờn, cãi nhau với chồng”.
Mikiko thấu hiểu và thương ông chồng đi làm sớm hôm vất vả, đồng lương chỉ dành cho gia đình nên cô rất chăm lo sức khỏe anh. Cô để tâm vào việc nấu ăn, tạo ra những bữa cơm vừa ngon miệng, đủ dinh dưỡng, lại được trình bày đẹp mắt.
Trẻ em Nhật Bản khi đi học được mẹ chuẩn bị hộp cơm đẹp và chất lượng. Mikiko luôn đồng hành cùng những buổi dã ngoại của con, nuôi con theo chuẩn mực của người Nhật.
Ở nhà, người vợ Nhật như một nhà “thiết kế nội thất” luôn làm căn nhà sáng sạch, thơm tho gọn gàng. Đều đặn suốt 20 năm chung sống, bao giờ ông xã đi làm về, chị Mikiko cũng có mặt ở cửa chào đón chồng bằng nụ cười tươi rói.
Ông xã vào nhà, thay quần áo đã có sẵn bồn nước nóng để anh tắm. Sau bữa cơm tối, vợ chồng cùng đọc báo, xem ti vi, chuyện trò về thời tiết, về công việc, thời sự…
Bạn bè cùng trang lứa của Mikiko có người rất thành đạt, họ hay hỏi cô “ở nhà chồng nuôi, có chán không”. Mikiko cười tươi: “Với tôi, hạnh phúc là được chăm sóc chồng con. Chưa bao giờ tôi thấy chán khi bên cạnh ông chồng biết yêu và biết ơn vợ”.
Anh Motohashi kết luận: “Có tình yêu là có động cơ và sức mạnh vượt qua mọi thử thách khó khăn trong cuộc sống. Có tình yêu thì khoảng cách về vị trí, địa lý, văn hóa… sẽ là con số 0”.
Theo Phụ nữ TP.HCM
Cô gái miền Tây kể về người Nhật sau 3 năm làm dâu
Sống ở Nhật gần 7 năm, trong đó có 3 năm làm dâu, cô gái quê Bến Tre cho rằng nước Nhật đã dành tặng cô nhiều điều tuyệt vời.
"> Ở nhà chồng nuôi, sao lại… chán? -
Ngày 29/11, Thái bị Công an tỉnh Tiền Giang tạm giữ để điều tra về các hành vi Làm giả, sử dụng con dấu, tài liệu giả của cơ quan, tổ chức; Giả mạo chức vụ, cấp bậc, vị trí công tácvà Lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Vừa mãn hạn tù về tội giả mạo, tiếp tục xưng làm ở Bộ Công an -
Quá nghèo, người trẻ Trung Quốc tìm người lạ ngủ chung phòng trọNgười trẻ Trung Quốc đang phải đối mặt với tình trạng thất nghiệp tăng ở mức kỷ lục. Những người chọn “bạn chung giường” thường là lao động trẻ, sinh viên mới tốt nghiệp thường Họ đang phải đối mặt với tỷ lệ thất nghiệp cao và bất ổn tài chính. Bạn có thể dễ dàng thấy nhiều bài đăng tìm “bạn cùng giường” trên các nền tảng mạng xã hội Trung Quốc.
Trong một báo cáo hồi tháng 6 vừa qua về sinh viên mới tốt nghiệp trên 2 trang cho thuê bất động sản 58.com và Anjuke, hơn 80% thanh niên cho biết họ muốn tiền thuê nhà chiếm dưới 30% số tiền lương.
Đối với một sinh viên mới tốt nghiệp có mức lương trung bình hàng tháng khoảng 10.000 nhân dân tệ (gần 33 triệu đồng), điều này có nghĩa là họ sẽ chi khoảng 11 triệu đồng cho tiền thuê nhà - một mức chi phí rất khó để thuê một căn hộ tiện nghi, thuận tiện để đi làm.
Trong khi đó, theo Cục Thống kê quốc gia Trung Quốc, tỷ lệ thất nghiệp ở thanh niên đang ở mức cao kỷ lục - 21,3% trong tháng 6.
Đây là lý do tại sao rất nhiều người chuyển sang biện pháp “ngủ chung giường” - những người chỉ đến với nhau vì nhu cầu tài chính.
Xiaosha và Menghan là một cặp đôi như thế.
Hồi tháng 10/2022, Xiaosha chuyển đến Bắc Kinh sau khi bị cho nghỉ việc ở Thượng Hải và trải qua 3 tháng thất nghiệp.
Cô kiếm được một công việc ở công ty internet gần khu vực Xisanqi, nơi nổi tiếng với giá thuê nhà cao.
Tuy nhiên, sau 3 năm xảy ra đại dịch dẫn đến việc sa thải nhân viên mà không được bồi thường, Xiaosha đã nhận ra tầm quan trọng của việc tiết kiệm tiền và đặt mục tiêu chỉ thuê nhà ở mức 2.000 nhân dân tệ (6,5 triệu đồng) mỗi tháng.
Theo khảo sát của phóng viên tờ SCMP, ở Xisanqi, những căn phòng rẻ nhất, thậm chí dưới 10m2 cũng có giá thuê vượt quá ngân sách của cô.
“Tôi có thể chi 3.000 nhân dân tệ để thuê nhà. Nhưng tại sao tôi phải đưa số tiền đó cho chủ nhà? Tại sao tôi lại phải giúp họ trả hết tiền thế chấp?” - Xiaosha đặt câu hỏi.
“Mặc dù khá tằn tiện nhưng tôi là kiểu người có thể dễ dàng chi 400 đến 500 nhân dân tệ cho một bữa ăn vì ít nhất tôi cũng được thưởng thức món ăn ngon. Nhưng chi quá nhiều cho tiền thuê nhà chẳng khác gì trả tiền mua nhà thay cho các chủ sở hữu bất động sản ở Bắc Kinh”.
Sau đó, cô tìm thấy Menghan - một nữ kế toán với ngân sách dành cho thuê nhà thậm chí còn thấp hơn - 1.500 nhân dân tệ/tháng, cũng đang tìm phòng trong cùng khu vực.
Hai người nhanh chóng quyết định trở thành “bạn cùng giường”, thuê chung một phòng ngủ rộng 20m2 nằm trong căn hộ 3 phòng ngủ rộng 138m2. Mỗi người phải trả 1.500 nhân dân tệ/tháng tiền thuê.
Họ cùng nhau đưa ra các thỏa thuận không chính thức như: không ngáy, không mộng du, không mời khách nam tới phòng.
Xiaosha nói: “Chúng tôi hoàn toàn giao phó sự an toàn cá nhân của mình cho một người lạ”.
Cặp đôi cho biết họ không nhạy cảm với tiếng ồn và thường chìm vào giấc ngủ ngay khi vừa chạm gối nên việc ngủ chung giường không làm gián đoạn giấc ngủ của họ.
Thay vào đó, họ trở thành bạn bè, cùng nhau chia sẻ về cuộc sống, công việc và tình yêu vào buổi tối.
“Có lẽ, chúng tôi không chỉ là 2 người ngủ chung giường để tiết kiệm tiền. Chúng tôi như những người bạn đã quen biết nhau từ lâu”, Xiaosha nói.
Tuy nhiên, câu chuyện về tình chị em “hoạn nạn có nhau” lại không được nhiều người đồng cảm. Một số người kể về những trải nghiệm tiêu cực của chính họ khi là “bạn chung giường”.
Một người nói: “Đây là con đường tất yếu và duy nhất để sống ở thành phố top 1 sau khi tốt nghiệp”.
“Tất cả những gì tôi cảm thấy là sự đau khổ. Giá bất động sản cắt cổ khiến chúng ta thậm chí còn mất quyền tự lăn trên giường của mình. Thực sự quá đau khổ!”.
Người trẻ Trung Quốc tìm vận may ở xổ số
Xổ số được chọn làm quà tặng cho các dịp đặc biệt. Xổ số được bán ở những nơi quen thuộc với người trẻ như trung tâm thương mại, cửa hàng đồ ăn nhanh, máy bán hàng tự động.">